Những phút ấy phải thiêng liêng, hoàn toàn thiêng liêng như buổi tập diễn kịch hoặc một cuộc đấu quần vợt.Lẽ ấy tự nhiên, tầm thường nhất, từ đời nào tới giờ ai cũng biết nhưng chứa một chân lý sâu xa mà phần đông chúng ta suốt đời không nhận chân được.Nhưng có nhiều mức độ.Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.Bạn có nhớ, buổi sáng đó, nhận được một bức thư khiến bạn lo lắng, cân nhắc kỹ lưỡng khi trả lời không.Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.Nhưng quả là tôi có đọc, chứ không phải là không.Về điểm đó, tôi không cho rằng một thất bại vẻ vang lại hơn một thành công nho nhỏ.mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu.Bạn không cho phép óc bạn "lơ mơ" được, buộc nó phải làm công việc của nó và nó đã làm xong.
